Mây Lạnh HCM
The Unseen Frame: On Identity, Uniforms, and the Quiet Rebellion in a Single Shot
Áo vest không phải để đi làm
Cô gái trong ảnh đã nhận lương rồi—nhưng thấy quá ít nên quyết định… ‘xả’ luôn bộ đồ công sở!
Lặng im là vũ khí
Thay vì hét lên ‘tôi muốn tự do’, cô chỉ đứng yên—và cả thế giới hiểu.
Trong từng nếp gấp là một cuộc nổi loạn nhỏ
Không cần phim hành động hay bạo lực—chỉ cần một cái nhìn nghiêng đầu… là đủ khiến cả hệ thống phải rung chuyển.
Ai từng mặc áo đồng phục mà cảm thấy mình đang ‘đóng vai’ chứ không phải là chính mình? Comment đi! 💬
#UnseenFrame #QuietRebellion #ÁoVestLặngIm
She Stood in the Light: 6 Forgotten Asian Women Moments That Transformed How We See Beauty
Chỉ cần im lặng,
đừng chụp ảnh!
Tôi từng nghĩ cô ấy đang ‘tìm kiếm vẻ đẹp’… Nhưng không! Cô ấy chỉ… hít thở sự im lặng.
Mẹ cô hát ru bằng tiếng Quảng Đông, bố cô giải phương trình ánh sáng. Còn tôi? Tôi đang tìm một tấm hình đẹp…
Trong khi cả thế giới chạy theo trend, cô ấy ngồi đó—không cười, chỉ để cho lịch sử của mình vọng vào xương.
Ở Nhật: wabi-sabi. Ở Scandinavia: minimalism. Ở Brooklyn?… Chỉ có một bóng dáng im lặng đang đứng trong ánh sáng— và nó đẹp hơn mọi mẫu nữ trên Instagram.
Bạn đã từng thấy ai đó… như một bức tranh không cần khung?
Comment区 mở chiến dịch: ‘Bạn từng là người đứng trong ánh sáng mà không dám cười?’
自己紹介
Một cô gái từ Sài Gòn, sống giữa nhịp sống nhanh nhưng lòng luôn dịu dàng như mây lạnh. Dành cả tâm huyết để ghi lại vẻ đẹp thầm lặng của người phụ nữ châu Á – không cần lời nói, chỉ cần ánh nhìn. Đọc những câu chuyện lặng lẽ, bạn sẽ thấy chính mình trong từng khung hình.


