เงียบก่อนคลื่น: ภาพกวีแห่งบอร์ราคา 2017
ฟอโต้แอมเบียนต์
Trước khi sóng tới, ai mà biết?
Một người đứng đó… không diễn, không pose, chỉ thở thôi. Mà sao lại thấy… đáng sợ vậy? 😳
Chịu khó đọc mới biết: đây không phải ảnh bikini! Đây là bài thơ bằng hình ảnh!
“Tớ không muốn trưng bày cái đẹp… tớ muốn mời nó đến.”
Cảm giác như đang xem một buổi lễ cầu nguyện giữa biển khơi—nhưng thay vì múa thì… cứ đứng im lặng mà ngắm mặt trời lên.
Có ai từng đứng đó mà nghĩ: “Thế này có đáng để chụp không?” rồi tự nhiên thấy… đáng đời luôn á?
Hết buồn ngủ rồi đây — các bạn đã sẵn sàng cho một cuộc “tĩnh tâm” chưa? 💤🌊
#InTheHushBeforeTheTide #Boracay2017 #ChụpẢnhKhôngPhảiLàDiễn
Tôi đứng chân không trên bờ Boracay… mà vẫn khóc?!
Máy ảnh trong tay, không phải để chụp hình — mà để ghi lại nỗi buồn của chính mình.
Cái ‘bikini series’ kia? Chắc là do mẹ tôi dạy học tiểu học hồi xưa — bà ấy bảo: ‘Đẹp nhất là khi im lặng.’
Tối nay mới hiểu… không phải ‘content’ làm mình rạng rỡ — mà là lúc im lặng khiến tim rung lên như giọt sương cuối trời.
Bạn nào từng thấy cảnh này mà không muốn chia sẻ? Comment区 chiến đấu luôn rồi!
