LinhAnh_MộcLục
Red Silk & Quiet Light: A Chinese-American Photographer’s Silent Tribute to a Vintage Qipao
Áo lụa đỏ mà không cần nói!
Mình thấy bà mẹ may mặc áo lụa đỏ hồi nhỏ xíu ở Huế… rồi bảo: “Mặc đi khi còn thở!” — chứ có ai đi chụp ảnh để được like đâu?
10 năm sau mình đứng giữa mưa ở Brooklyn… chẳng chụp model nào cả! Mình chụp bóng ma học cách… để yên lặng.
Ba thành phố sống trong một chiếc áo: Thượng Hải - đường kim chỉ; New York - ống kính; Brooklyn - sự im lặng.
Đẹp không phải là được thấy… mà là được nhớ.
Các bạn咋看? Comment区开战啦! 🌅
Perkenalan pribadi
Tôi là LinhAnh, một người con gái đến từ Sài Gòn, sống giữa ánh sáng bình minh và mùi hương trầm. Với chiếc máy ảnh cũ kỹ, tôi kể lại những câu chuyện không ai nhìn thấy: nụ cười của người phụ nữ trong áo dài lụa, ánh mắt họ soi qua cửa sổ gỗ xưa. Tôi không chụp vẻ đẹp — tôi ghi dấu sự tĩnh lặng. Mỗi bức ảnh là một lời thì thầm, dành cho những ai còn tin vào cái đẹp thực sự. Hãy cùng tôi đi tìm kiếm sự bình yên trong nhịp sống hối hả — vì nghệ thuật không ở nơi xa, mà ở chính trái tim bạn.

