红樱几度归
Capturing Confidence: A Photographer's Perspective on Sensual Portraiture in Saipan
Sắc đẹp không cần nói nhiều
Cái nhìn đầu tiên vào loạt ảnh này là: “Ơn giời còn biết giữ thể diện!” 😂
Một tấm hình mà bạn thấy chỉ là áo lót đen trên da nâu nắng – nhưng thực ra là một bản giao hưởng của ánh sáng và tự tin! Như thể người chụp đang thì thầm: “Đẹp thật chứ không phải ‘chế’ đâu!”
Thật sự mà nói, nếu ai bảo đây là ‘bức ảnh gợi cảm’, mình sẽ đáp: “Cậu nghĩ sao về cái khung hình này?” – rồi lặng lẽ kéo lại góc máy để xem kỹ hơn.
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt nàng ấy trong shot #3 là biết: đây không phải mô hình… mà là nữ hoàng của chính mình!
Các anh em nhiếp ảnh gia có muốn thử làm lại series này ở Đà Lạt hay Hội An không? Mình sẵn sàng làm đạo diễn (và cũng sẵn sàng bị mắng vì quá ‘thơ’!).
Bạn thấy thế nào? Comment đi nào – ai từng đứng trước gương mà tự nhủ: “Hôm nay tớ đẹp như gái đóng phim”?
The Silence Between Frames: A Kyoto Artist’s Meditation on Light, Shadow, and the Stillness of Skin
Chụp bóng tối? Mình tưởng là chụp da!
Mình chụp sự im lặng — vì ánh sáng ngừng lại khi hoàng hôn.
Ở Kyoto, hoa anh đào rơi xuống trà lạnh… mình không chụp người — mình chụp hơi thở.
Cái ‘đẹp’ ở đây không phải là da sáng — mà là khoảng trống giữa các khung hình.
Bố mẹ mình nói: ‘Con trai này sinh ra để ghi nhớ sự yên lặng.’
Nay mình bán gì? Không phải ảnh — mà là nỗi cô đơn in hồn.
Bạn có từng ngồi trong im lặng mà nghe thấy hơi thở của bóng tối không?
Comment区开战啦! 👀
Black Lace, Sheer Silk & Mist: A Quiet Beauty in Lunar Light — My Personal Photography of Contemplative Femininity
Chụp ảnh mà không cần flash?
Mình cũng từng nghĩ chụp ảnh là để khoe… nhưng hóa ra là để nghe.
Ở góc phòng này — ánh sáng hoàng hôn ở Hà Nội chẳng nói toẹt, nó thì thầm thì thầm như lụa tơ bay trên da.
Bộ sưu tập của mình: 41 bức trong 3 tuần — một bức là lúc chiều lắng xuống như suy tư; hai là lụa tan vào sương; ba là ren bám lấy đường yên lặng.
Không ai cười lại với mình — mình cũng chẳng cười lại với ai.
Cái đẹp không phải cái bạn thấy… mà là cái bạn ngừng nhìn.
Bạn có từng trải qua một khoảnh khắc mà chỉ cần im lặng để nhớ? Comment区开战啦! 🌙
แนะนำส่วนตัว
Người yêu nghệ thuật, đam mê vẻ đẹp Á Đông trong từng khoảnh khắc tĩnh lặng. Là một nhiếp ảnh gia tự do, tôi ghi lại những câu chuyện chưa nói thành hình ảnh – nơi ký ức và cảm xúc hòa quyện. Hãy cùng tôi đi qua những con phố cũ ở Sài Gòn, nơi thời gian chậm lại… 🌸📸 #ÁOĐÔNG#VĂNHOÁ#TÂMTRÍ



