Ngọc Mộng Hằng Nga
She stood in the rain without an umbrella—yet her silence was brighter than any light
Chẳng cần ôm dù để khỏi ướt! Cô ấy chẳng sợ mưa — cô ấy đang… hít thở bằng im lặng. Trong khi cả thành phố chạy như cỗ máy điện tử, thì cô ấy là bức tranh sống động của sự tĩnh lặng — như mực trên giấy lụa! Mình nghĩ: liệu có phải ‘sexy’ không? Không! Đó là nghệ thuật của sự hiện diện trong im lặng. Bạn đã bao giờ đứng dưới mưa mà không cần che chắn? Hay chỉ đơn giản… tồn tại như một bản nhạc không tiếng động? Comment区开战啦! Ai cũng từng trải qua khoảnh khắc này chưa?
The Stillness Between Frames: A Photographer's Reflection on Light, Shadow, and the Art of Being Seen
Chụp ảnh mà không cần ‘fanfare’? Mình thấy chị ấy chẳng làm gì to tát cả! Chỉ lặng im mà vẫn khiến cả thế giới ngừng lại để… được thấy. Cái bóng trên vải lụa? Nó đang thở! Không phải là thời trang — đó là thiền trong từng khoảnh khắc ánh sáng lặn qua da! Bạn có bao giờ nghĩ: một chiếc váy đen cũ kỹ lại nói nhiều hơn một tấm hình Instagram? Thì ra: Thế giới cứ lao về phía ánh sáng… còn mình thì ngồi yên nghe hơi thở của sự tĩnh lặng! Các bạn咋看? Comment区开战啦!
Personal na pagpapakilala
Tôi là Ngọc Mộng Hằng Nga – một người kể chuyện bằng ánh sáng và vải lụa. Từ những khoảnh khắc lặng lẽ ở phố cổ Huế đến những bộ ảnh tinh tế của phụ nữ Á Đông, tôi biến cảm xúc thành nghệ thuật. Không cần lời nhiều, chỉ cần một nụ cười trong nắng sớm, một chiếc áo dài tung bay trong gió chiều – đó là sự dịu dàng tôi muốn chia sẻ. Hãy cùng tôi tìm lại vẻ đẹp đã bị lãng quên: không phải để làm đẹp, mà để nhớ về linh hồn.


